Lăng Tiêu Tông.
“Tinh Lan, sao trà này nóng thế.”
Trang Hạ uống trà quá nóng cảm thấy khó chịu, theo bản năng gọi Sở Tinh Lan. Nói xong hắn ta mới nhớ ra đệ tử này không chỉ bị hắn ta đuổi khỏi sư môn, mà giờ còn bị moi kim đan, có lẽ không biết đã chết ở xó xỉnh nào rồi, thậm chí có thể còn không còn xương cốt.
Kể từ khi vứt Sở Tinh Lan vào bí cảnh, Trang Hạ luôn cảm thấy bất an. Cái đuôi nhỏ phía sau không còn nữa, hắn ta luôn vô cớ nhớ đến đệ tử từng có này.
Càng ở trong tông môn lâu, lại thấy khắp nơi vẫn còn dấu vết cuộc sống của Sở Tinh Lan, hắn ta luôn nhớ đến những điều tốt đẹp của y trong quá khứ.
Con người luôn vậy, cái gì không có được mới là tốt nhất. Thiếu đi cái đuôi nhỏ luôn đi theo, Trang Hạ bỗng nhiên không quen.
“Sư tôn, người sao vậy? Trà con pha không ngon sao? Con không thể tỉ mỉ như Tinh Lan.”
Thường Thư Vũ nghe sư tôn Trang Hạ gọi tên Sở Tinh Lan, trong lòng khó chịu, cơn giận với Sở Tinh Lan không có chỗ xả, lại không tiện bộc phát trước mặt Trang Hạ.
“Đệ tử lại pha cho sư tôn một ấm trà khác.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play