Từ Lộc Minh hôn rất mãnh liệt và đầy cuồng nhiệt, hoàn toàn không giống một thiếu niên ngây ngô chẳng biết gì như Khương Tân Di từng nghĩ. Hắn biết cách lấy lòng người, cũng không phải chỉ dựa vào cảm tính mà hành động. Ban đầu có lẽ còn có chút vụng về, nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã có thể dựa vào phản ứng của Khương Tân Di mà lần ra được từng điểm nhạy cảm trên cơ thể y.
Mỗi cái hôn, mỗi lần vuốt ve đều rơi đúng vào những điểm mẫn cảm nhất, khiến thân thể Khương Tân Di căng cứng theo bản năng. Y vốn tưởng Từ Lộc Minh sau hơn mười ngày chạy đường dài sẽ có chút mệt mỏi, tinh thần không được như trước, nhưng không, hắn chẳng khác gì trước đây — thậm chí còn mạnh mẽ hơn, cả người như một con trâu đầy sức lực, không biết mệt là gì.
Lần đầu tiên có thể là vì ngại ngùng, cũng vì lo y bị đau nên mỗi lần đều cẩn thận dừng lại hỏi: “Như vậy có được không? Có đau không? Có khó chịu không?” Mà khi nhận được câu trả lời phủ định, lần sau gan hắn lại to hơn, động tác cũng càng lúc càng dứt khoát, như mưa rền gió dữ mà dồn dập tấn công.
Khương Tân Di có cảm giác mình giống như một con thuyền nhỏ trôi dạt giữa biển lớn, chao đảo theo từng đợt sóng, rồi chẳng mấy chốc bị bao phủ bởi làn nước dữ dội.
Đến lần thứ ba, Khương Tân Di đã muốn giơ chân mắng người. Lâu quá! Lâu đến mức bắp đùi và ngón chân đều co rút cả lại. Còn Từ Lộc Minh thì cứ như uống phải thuốc kích thích, càng lúc càng sung sức, khiến y đến cả mắt cũng không mở nổi, nước mắt cũng rơi ra.
“... Khóc gì vậy?” Khương Tân Di dùng chút sức lực cuối cùng, đưa tay sờ mặt Từ Lộc Minh — gương mặt đẫm nước mắt.
Từ Lộc Minh dụi đầu vào hõm vai y, vừa cọ vừa nghẹn ngào nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play