“Không sao đâu, ngươi cũng đâu cố ý, đừng tự trách quá. Ngoan nào.” Khương Tân Di sau khi hiểu rõ đầu đuôi sự việc thì vừa buồn cười vừa thương xót, an ủi Từ Lộc Minh một hồi lâu. Đợi khi hắn đã bình tĩnh lại, y mới hỏi: “Chuyện bên đó xử lý ổn thỏa cả rồi chứ?”
“Cũng gần xong hết rồi.”
Mấy vị huyện lệnh kia tuy có chút hủ bại và không hoàn toàn là người tốt, nhưng chỉ cần để ý nghe trong những lời khách sáo của bọn họ, Từ Lộc Minh vẫn dễ dàng moi được thông tin mình cần—chính là manh mối về đội thương nhân.
Khương Tân Di vui mừng: “Vậy nghĩa là chẳng mấy chốc nữa ngươi có thể trở về rồi?”
“Đúng vậy.” Từ Lộc Minh cũng phấn khởi không kém. Bận rộn suốt bao ngày, cuối cùng cũng sắp được về gặp Khương Tân Di, có thể cùng y trò chuyện thật thoải mái, tâm sự đủ điều.
“Muốn ta chuẩn bị cho ngươi bất ngờ không?” Khương Tân Di cảm thấy chuyến công tác lần này của Từ Lộc Minh quá vất vả. Ngoài việc mời hắn ăn một bữa thật ngon, cũng muốn mang đến chút niềm vui cho hắn.
Từ Lộc Minh hạnh phúc đến mức sắp tràn cả ra ngoài: “Chỉ cần ngươi ôm ta một cái, hôn ta một cái, vậy là kinh hỉ lớn nhất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT