Ô Cẩm đối với phủ đệ của cô mẫu cũng đã quen thuộc, đang chuẩn bị đi đến phòng bếp thì Trương Tông không biết từ đâu xuất hiện, ngăn đường nàng, hẳn là cô mẫu cũng đã gửi thiệp mời cho nhà họ Trương.
Trương Tông không nói gì, chỉ là chắn đường nàng, có lẽ là không biết muốn nói gì, người trông có vẻ rất chán nản, cũng gầy đi không ít.
Trong phủ từ trên xuống dưới đều là người, tiền viện hậu viện đều loáng thoáng có tiếng người truyền đến, Ô Cẩm ra hiệu Trương Tông đến chỗ khác nói chuyện, họ đến một góc ít người bên cạnh, vẫn là Ô Cẩm mở lời trước.
“Vết thương đã lành hết chưa?”
Trương Tông thấy Ô Cẩm chịu nói chuyện với hắn, trong lòng hắn bớt chua xót đi một ít, trả lời: “Đều đã lành, không còn cản trở gì, mấy ngày ta bị trọng thương hôn mê bất tỉnh, sau khi tỉnh lại mới biết là muội đã canh giữ bên giường chăm sóc ta mấy ngày, nếu không có muội chăm sóc, ta chỉ sợ đã không sống được.”
“Ta đâu phải đại phu, làm gì có bản lĩnh lớn như vậy, ta bất quá chỉ là tận chút sức mọn, huynh không cần để trong lòng.”
Trương Tông tỉ mỉ nhìn chằm chằm Ô Cẩm, trong mắt tràn ngập tình ý nồng đậm đã lâu, khi Ô Cẩm ngước mắt, hắn lại làm bộ bình tĩnh tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play