Trải qua sự chỉ điểm của Tạ ma ma, Ô Cẩm cũng đã nghĩ thông suốt. Đích xác, đối với nhà bọn họ mà nói là việc khó, đối với hắn mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ cần động miệng, phân phó một câu là xong, nàng mở lời cầu hắn, hắn không muốn giúp nàng, nàng cũng không có gì tổn thất.
Có lẽ là có việc muốn nhờ, Ô Cẩm chủ động hơn rất nhiều, khi hắn hôn môi nàng, nàng vô cùng nhiệt tình mà chiều lòng, đôi tay bám vào cổ hắn. Trước đây ngoại trừ kêu đau, nàng không mấy khi muốn lên tiếng, hôm nay tiếng kiều hừ không ngừng.
Dận Chân nhận thấy nàng hôm nay khác thường, không vạch trần, nàng như bị rút xương cốt mềm mại thuận theo bám vào hắn, đôi mắt đen láy lấp lánh của nàng phảng phất chỉ có một mình hắn, nhuốm đầy ý xuân nồng đậm, ánh mắt sáng quắc, ngay cả khi hắn cắn rách môi nàng, nàng cũng không hề kêu đau.
Bàn tay hắn vuốt ve xương bướm (xương bả vai) sau lưng nàng, không ngừng mà tới gần nàng.
Đến cuối cùng, hai người cũng không còn sức lực, giữa trán toát ra không ít mồ hôi li ti, một hồi chuyện phòng the vô cùng nhuần nhuyễn mới kết thúc.
Dận Chân rũ mắt nhìn nàng, hai má nàng hồng hồng, giống như một con cá mắc cạn, đã mất sức giãy giụa. Nhận thấy hắn đang nhìn nàng, nàng theo bản năng lấy lòng, ngẩng cằm hôn lên môi hắn, nụ hôn này khiến hắn nhất thời sung sướng, hắn chủ động mở miệng hỏi: “Nói đi, có chuyện gì cần ta không?”
“Thế tử gia quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh, nô tỳ vụng về, chuyện gì cũng không thể gạt được Thế tử gia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT