Ô Cẩm đang ở quầy trước cửa hàng xem sổ sách ghi chép, ánh sáng bị che khuất, khi trước mắt tối sầm lại, nàng ngẩng đầu nhìn thấy một nam tử mặc áo ngắn cân vạt bằng lụa xanh vân văn. Nàng nhận ra người này, nam tử này là tùy tùng bên cạnh người kia, tuy chỉ có hai lần gặp mặt, nhưng nàng đã ghi nhớ mặt họ.
“Ô cô nương, chủ tử gia của nhà ta có lời mời.” Tô Bồi Thịnh nhẹ giọng nói.
“Ta đầu tháng 3 sẽ gả chồng, những lời nên nói ta đã nói rồi, ta cảm thấy ta và chủ tử nhà ngươi đã không còn gì để nói, các ngươi không thể vô pháp vô thiên, Đại Thanh vẫn có luật pháp, ta bất quá chỉ là nữ tử bình thường, xin hãy buông tha.”
Tô Bồi Thịnh trong lòng thở dài, không phải hắn không buông tha nàng, nhưng một kẻ nô tài như hắn nào dám làm chủ. Hắn kỳ thực cũng không hiểu chủ tử gia vì sao lại khăng khăng muốn Ô cô nương làm ngoại thất, bên cạnh chủ tử gia rõ ràng không thiếu nữ nhân, nếu thật sự muốn Ô cô nương, chủ tử gia hoàn toàn có thể để Ô cô nương tiến cung làm thứ phúc tấn.
“Ô cô nương, chủ tử gia nhà ta nói nếu Ô cô nương không đi, ngày mai a mã của Ô cô nương sẽ lại một lần nữa hạ ngục.”
Ô Cẩm ngước mắt, trong mắt phát ra một chút tức giận. Đây là sự uy hiếp trần trụi, nhưng trớ trêu thay, sự uy hiếp này lại rất hiệu quả, nàng không dám lấy a mã nàng ra đánh cược, bởi vì nàng biết người đó có thể làm được, dưới hoàng quyền, người thường nào có thể phản kháng được?
“Xin công tử đợi ở đây một lát, ta đi gọi người giúp ta trông cửa hàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT