Vị phụ quan trẻ không có mặt, mấy thiếu niên liền nảy ra ý định muốn thử cưỡi con ngựa mà hắn cho Diêu Lân mượn.
Diêu Lân nghiêm mặt nói:
“Nếu đây là ngựa của ta, các huynh muốn cưỡi sao cũng được. Nhưng đây là ngựa đại nhân ấy cho ta mượn, không có sự cho phép của người, ta không thể tự ý quyết định.”
Phạm tiên sinh gật đầu:
“Nói vậy là đúng. Ngựa càng tốt càng có linh tính, các ngươi cứ ngoan ngoãn đi, đừng có mà mơ tưởng bậy bạ.”
Bọn thiếu niên bèn dẹp luôn ý định thử cưỡi, ai nấy đều lên con la hoặc ngựa của mình.
Lý Đình Vọng cưỡi ngựa đi bên cạnh Phạm tiên sinh, hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT