Ngay từ khi Lý Đình Vọng chọn hoa mẫu đơn lụa, Diêu Hoàng đã để mắt đến đóa màu vàng nhạt ấy – vì nàng luôn yêu thích sắc màu ấy.
Nhưng hoa lụa bán bên ngoài vườn mẫu đơn quá đắt, cùng một chất liệu mà nếu mua trong tiệm thì rẻ bằng một nửa. Các sạp hàng trước cổng vườn chủ yếu nhắm vào du khách. Những tiểu thư, thiếu phu nhân đã chịu chi một lượng bạc để vào Cẩm Tú Viên ngắm hoa, tất nhiên cũng chẳng bận tâm vài tiền chênh lệch, chỉ cần hoa lụa đẹp, họ sẽ sẵn sàng rút hầu bao.
Vậy thì… ánh mắt Triệu đại nhân dừng lại trên đóa mẫu đơn nàng cài kia, là vì thấy nàng thật sự xinh đẹp khi đeo nó ư?
Bà lão bán hoa lụa vẫn đang khoác vai Diêu Hoàng, nàng liếc mắt nhìn dòng nữ khách mỗi lúc một đông đúc quanh đây, nghĩ đến việc đóa hoa trên đầu là do Lý Đình Vọng bỏ tiền ra mua, nàng lập tức kéo bà lão vào sau sạp, nhanh chóng thương lượng:
“Ta giúp thẩm đứng quầy gọi khách một khắc đồng hồ, nhưng thẩm phải trả ta năm tiền bạc tiền công, thế nào?”
Bà lão theo phản xạ nhíu mày.
Diêu Hoàng cười, vừa đưa tay định gỡ đóa hoa trên đầu vừa nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play