“Cảm ơn nhé.” Chung Hòa Tĩnh nói.
Kiều Ngô không để tâm lắm: “Chỉ là tiện miệng thôi.”
Chung Hòa Tĩnh nghĩ, cũng đâu có đơn giản giống tiện miệng đâu.
Nếu không có tâm thì chẳng thể nghĩ thông suốt như thế. Mỗi người là một cá thể duy nhất mà.
Cũng chẳng trách được mấy anh em nhà họ Lục lại nghe lời Kiều Ngô đến vậy.
“Giờ tôi cũng dần hiểu vì sao Lục Tẫn Chi lại chọn cô làm quản gia rồi.”
Kiều Ngô hiếm khi im lặng.
Chuyện đó không phải do Lục Tẫn Chi chọn. Giờ nghĩ lại, không biết anh ấy còn hối hận đến mức nào nữa.
“Anh ấy ra nước ngoài, cô cũng đi theo; anh ấy đi hai năm, cô cũng ở hai năm.” Chung Hòa Tĩnh chợt hiểu ra: “Hai người hẹn nhau à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT