Gần đây Chung Mân vẫn ở trong ký túc xá trường, nhưng hôm nay cậu bị Chung Như phát hiện, vì vậy nhân lúc cậu đi học, bà đã ném hết đồ đạc trong phòng ký túc của cậu vào thùng rác khiến cậu chỉ còn cách quay lại đây.
Nhưng không ngờ vừa bước vào cửa, cậu đã nghe thấy có người nói: “Để người ta cút.”
Hơn nữa cậu còn có linh cảm mãnh liệt rằng cái “người ta” đó… chính là mình.
Lại có chuyện tốt như vậy sao?
Tốt nhất là Chung Hòa Tĩnh không chịu nổi cậu, đuổi cậu ra khỏi nhà, như vậy thì Chung Như cũng chẳng làm gì được nữa.
Vì vậy cậu thay giày rồi bước vào trong mà không quan tâm người ta có đang nói đến mình hay không, sau đó, cậu trực tiếp ngồi lên chiếc ghế cao bên cạnh bếp, chống cằm và im lặng không nói gì.
Chung Hòa Tĩnh cũng không ngờ Kiều Ngô sau khi thấy Chung Mân đến lại tiếp tục đề tài đó, mà câu cuối cùng cô ấy nói rõ ràng không chỉ là nói với mình.
Nghĩ đến việc Kiều Ngô có thể kiểm soát được hai anh em nhà họ Lục, thậm chí có khi cả Lục Tẫn Chi cũng phải nghe lời cô ấy…
Chung Hòa Tĩnh bất giác cảm thấy một loại kính nể không tên với Kiều Ngô, vì vậy cô cũng chẳng quan tâm Chung Mân có nghe thấy hay không mà tiếp tục hỏi: “Ý cô là sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play