Trong phòng, rõ ràng Lục Tuyên nói muốn ngủ nhưng anh vẫn chưa ngủ được.
Âm thanh bên ngoài dần dần trở nên mơ hồ, cuối cùng anh hoàn toàn không nghe thấy Lục Tẫn Chi và Kiều Ngô đang nói gì nữa.
Anh hít hít mũi.
Trong lòng anh hiểu rất rõ rằng mình không cần phải hỏi nữa, cũng không cần phải nghi ngờ gì nữa cả.
Không chỉ vì anh đã không nhận ra Kiều Ngô.
Mà còn là vì chính anh.
Ai cũng từng bước ra từ mười hai năm đó, nhưng Lục Tẫn Chi thì đã đi được đến hôm nay.
Còn anh và Lục Ứng Trì lại sống mơ hồ trong quá khứ, hành xử bồng bột, ngay cả khái niệm đúng sai cơ bản cũng trở nên mơ hồ.
Việc không nhận ra Kiều Ngô là lỗi của anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT