Ngày hôm đó, ta đang ghé vào chỗ trưởng lão tư dược để đưa tọa kỵ (thú cưỡi), đang nằm phơi nắng trên người con chuột lang nước.
Phơi nắng thế này mới gọi là hấp thụ ánh sáng mặt trời, lấy sức mạnh mà~
Bỗng nhiên, một bóng người hiện ra chắn ánh nắng trên đầu ta.
Là Vân Thiển Thiển, nàng ta khoanh tay, vẻ mặt tự mãn nói: “Ốc Đức Cường! Nghe nói ngươi đã nhập môn hơn nửa năm rồi mà vẫn không biết ngự kiếm bay à?”
“Bình thường cũng chẳng thấy cậu theo sư thúc luyện kiếm, sư thúc có phải là chẳng quan tâm đến ngươi đâu?”
Có khi nào là tụi con gián chúng ta toàn luyện kiếm buổi tối không nhỉ?
Ta buổi tối thì luyện kiếm, ban ngày nằm nghỉ, có sao đâu? Không có vấn đề gì!
Vậy nên ta không trả lời nàng ta, chỉ móc ra một mẩu lá cải nhai nhóp nhép.
Vừa ăn vừa thấy tọa kỵ Capybara cũng vươn đầu tới gần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT