Sở Vấn Thiên và Thẩm Lưu Phong là sư huynh đệ đồng môn, đồng thời cũng là vị trưởng lão trẻ tuổi nhất trong Thiên Kiếm Môn.

Khác hẳn với cái vẻ đạo mạo giả trân của Thẩm Lưu Phong, Sở Vấn Thiên bề ngoài thì lạnh lùng ngút trời, nhưng bên trong lại là người cực kỳ thuần khiết và… hơi nhút nhát.

Vừa nghe ta nói muốn bái hắn làm thầy, tai hắn lập tức đỏ bừng lên.

“Cái… gì? Ngươi muốn bái bổn tọa làm sư phụ?”

“Bổn tọa tu hành đã ngàn năm… Ngươi là người đầu tiên chủ động muốn bái bổn tọa làm sư phụ…”

Đương nhiên rồi, nhìn mặt người ta lạnh quá, ai cũng tưởng khó gần, nên sợ không dám lại gần thôi.

Chỉ có ta biết, kỳ thật ngươi là người tốt!

Ta lập tức bò sát tới trước mặt hắn, ôm lấy đùi hắn không buông.

“Sư tôn tại thượng, xin nhận của đệ tử một cái ôm ạ!”

Sở Vấn Thiên hoàn toàn không ngờ ta lại tự nhiên như vậy, cả người cứng đờ: “Được… được.”

“Đồ nhi, ngươi tên gì?”

“Còn nữa, có thể đừng cứ bò trên đất mãi được không? Các vị sư thúc sư bá đang nhìn đó.”

Ta nghiêm túc đáp: “Sư tôn, con tên là Tiểu Cường.”

“Nghe nói sư tôn rất ‘cường’ (mạnh mẽ), sau này người không cần gồng mình nữa đâu, vì… người đã ‘Cường tới’ rồi!”

Sở Vấn Thiên sửng sốt: “Tiểu… Tiểu Cường?”

“Nữ hài mà tên Cường… đúng là hiếm thấy.”

“Vậy ngươi họ gì?”

Ta đáp một cách trang trọng: “Đệ tử họ kép Ốc Đức, tên đầy đủ là Ốc Đức Cường.”

Sở Vấn Thiên: “À… còn có huyết thống phiên bang nữa.”

Đang lúc ta và sư tôn trò chuyện thân thiết, thì nữ chính – người đến muộn một cách tao nhã – rốt cuộc cũng bò lên tới đỉnh.

Ban đầu nàng ta còn là một tiểu tiên nữ như hoa vừa nở, váy vàng nhạt, túi nhỏ hình hoa sen trên lưng, nhìn cứ như tiên nga giáng trần.

Nhưng vì cố sức đuổi theo ta, giờ đây mặt mũi lấm lem, dáng vẻ nhếch nhác như bao rác dính bùn, hoa sen cũng thành hoa héo.

Nhìn thấy ta đứng cạnh các trưởng lão, nàng ta lập tức nghĩ rằng vị trí đệ tử thân truyền chưởng môn đã bị ta đoạt mất, vành mắt đỏ hoe lên.

“Nàng… nàng ta gian lận!”

“Mọi người đều là thân xác phàm nhân, sao ngươi bò nhanh đến vậy?!”

“Chắc chắn là dùng tà thuật! Hoặc là nuốt lệnh cấm, uống thuốc cấm gì đó!”

Ta liếc mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn, tròn tròn, đôi mắt ngây thơ kiểu "bạch liên hoa" của nàng ta, mà bên tai lại vang lên giọng nói từ hệ thống của nàng ta:

【Hệ thống! Không phải ngươi nói ta mới là nữ chính thế giới này sao?!】

【Con nhỏ mặt rắn đó là ai, sao lại bò còn nhanh hơn ta?!】

【Còn nhỏ tuổi mà phát triển thế kia, chắc chắn là thứ lẳng lơ! Có phải nó hối lộ mấy vị giám khảo trưởng lão rồi không…】

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play