Editor: Xuri
"Phu nhân vẫn nên ăn một chút đi, nhìn xem, sắp hết ngày rồi mà người chưa ăn chút gì, lẽ nào không thấy đói sao?"
Thích Cẩn cảnh giác nhìn người phụ nữ trước mặt. Nàng ta đã thay một bộ trang phục đơn giản, búi tóc gọn gàng, khuôn mặt ẩn chứa vài phần anh khí. Nàng nhận ra người phụ nữ này quả nhiên không hề đơn giản, nhớ lại cú đánh khiến mình bất tỉnh trước đó, nàng đoán rằng người này không chỉ biết võ mà thân thủ còn rất tốt. Nếu vậy, việc trốn thoát e là sẽ càng khó khăn hơn.
"Ngươi nói cho ta biết trước đã, nha hoàn của ta thế nào rồi?" Thích Cẩn hỏi.
"Phu nhân yên tâm, ta không hề bắt nàng ta. Chắc giờ này nàng đã bình an trở về Bùi phủ rồi." Nàng ta còn muốn để một người đi báo tin cho Bùi phủ, nên việc nha hoàn kia chạy thoát cũng không bận tâm. Thích Cẩn thấy yên lòng, may mà Xuân Cúc không bị mình liên lụy. Nhưng điều này cũng chứng tỏ, người này quả thực là nhắm vào nàng.
"Ta không đói, ngươi cứ đặt ở đó đi, lát nữa đói ta sẽ tự ăn." Thích Cẩn bất động thanh sắc dịch người về phía sau, tay sờ vào dưới gối đầu, nơi nàng vừa lén bỏ cây trâm vào. Dù biết cây trâm có thể không có tác dụng lớn nếu đối phương quá mạnh, nhưng nếu đối phương muốn hại nàng, ít nhất nó cũng có thể ngăn cản được phần nào.
"Phu quân của người, ta đã phái người đưa tin rồi, chắc chốc lát nữa hắn sẽ đến. Phu nhân chỉ cần ở đây ăn ngon uống tốt đợi hắn là được. Nếu cảm thấy những món này không hợp khẩu vị, phu nhân cứ nói với ta, ta sẽ cho nhà bếp làm món khác." Dứt lời, nàng ta đưa chén cơm đến tận miệng Thích Cẩn. Dù giọng điệu hòa nhã, nhưng càng được khuyên, Thích Cẩn càng cảm thấy món ăn có vấn đề, càng không dám chạm vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play