Editor: Xuri
Mãi đến khi pháp hội sắp kết thúc, các phu nhân xung quanh mới ngừng trò chuyện. Thích Cẩn cúi mắt, tay nắm chặt khăn, không biết đang suy nghĩ gì. Tiếng Xuân Cúc gọi đã làm nàng bừng tỉnh: "Tiểu thư, thế tử vẫn chưa trở về đâu?" Thích Cẩn suy nghĩ một lát rồi đáp: "Ừm, thế tử có lẽ có chuyện quan trọng, không thể thoát thân. Thôi, chúng ta không đợi nữa, đi xuống trước đi."
Trong lúc đó, Bùi Tu Trúc đang ngồi trong xe ngựa, lấy thuốc bột từ trong hộp ra, đổ vào khăn tay rồi đắp lên chân chim ưng nhỏ màu đen. Con chim ưng "Ngao!" lên một tiếng, một chân đạp vào chiếc lông vũ bên cạnh. Mũi tên vừa được rút ra từ đùi nó vẫn còn vương vài vết máu. Bùi Tu Trúc mặt không biểu cảm, nhưng đáy mắt lại lộ ra vài tia hàn ý. Hứa Lộ ở một bên đau lòng vuốt ve cánh chim.
"Được rồi," Bùi Tu Trúc thắt khăn tay thành một nút đẹp, băng bó vết thương cho chim ưng.
"May mà nó lanh lợi, mũi tên không làm nó bị thương sâu. Đắp thuốc này hàng ngày, không quá một tuần là sẽ khỏi gần như hoàn toàn."
Hứa Lộ căm hận nói: "Cũng không biết ai đã ra tay độc ác như vậy, hắn tốt nhất cầu nguyện đừng để ta bắt được, nếu không ta nhất định sẽ đánh gãy chân hắn!"
Bùi Tu Trúc cười nhạo: "Ha. Còn có thể là ai? Tám chín phần mười là người của Thần Vương bên kia."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT