Vài người một đường trò chuyện, lắc lư đến Vạn Xuân Các. Lúc này, ánh trăng bị mây đen che lấp, Vạn Xuân Các đập vào mắt là một khoảng trống rỗng đen kịt.
Thượng Quan Vô Bệnh cảm thấy một luồng gió lạnh thổi tới từ phía trước, nhìn cái Vạn Xuân Các u ám kia: “Cho nên đâu? Quà đâu? Kinh hỉ đâu?”
Nhị hoàng tử xoa xoa hai mắt: “Sao ta lại không nhìn thấy gì vậy, tiểu Cữu Cữu, người không kêu A Gia sắp xếp người thắp đèn trước cho chúng ta sao?”
Trạm Hề bất động thanh sắc mà liếc nhìn đứa trẻ còn lại, chỉ thấy đứa nhỏ với bộ quần áo Thái tử quý giá đang mím chặt môi. Mặc dù không nói gì, nhưng lại không chớp mắt nhìn khoảng không tối tăm phía trước. Đôi mắt đẹp đó, đều là sự bất an và mong chờ không thể che giấu.
Trạm Hề biết, đây có lẽ là món quà mà Thái tử mong chờ nhất đêm nay.
Trạm Hề vỗ vỗ tay, bắt đầu tạo không khí: “Căng thẳng không? Mong chờ không? Đừng vội! Kinh hỉ lập tức sẽ được tiết lộ cho các ngươi! Chuẩn bị xong chưa? Các ngươi nhắm mắt lại trước, ta đếm một hai ba, các ngươi lại mở ra…”
Ba đứa trẻ nhanh chóng nhắm mắt lại, không nói chuyện nữa. Thái tử nhắm mắt, vẫn có thể thấy hàng mi đang run rẩy vì bất an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT