Vào lúc đó, tiệc sinh nhật của Thái tử vẫn chưa kết thúc, nghi thức xướng lễ vẫn đang diễn ra.
Nhưng Vương đại cô nương không thể nhịn được nữa. Thấy nữ nhi Lư Ngọc Xảo từ từ đi về phía mình, nàng đã đứng lên trước một bước, tiến tới nắm chặt tay Lư Ngọc Xảo, cười nói một cách lễ phép với những người xung quanh rằng muốn cùng nữ nhi đi rửa tay.
Nụ cười quá miễn cưỡng đó khiến ai nhìn vào cũng biết cái cớ rửa tay là giả dối. Trông Lư Ngọc Xảo đâu có vẻ cần đi rửa tay?
Nàng vừa mới cầm kiếm múa một hồi trên sân khấu. Mặc dù không phải là một màn múa kiếm mạnh mẽ và dứt khoát, nhưng múa kiếm rốt cuộc là một việc khiến người ta mệt mỏi.
Lư Ngọc Xảo mồ hôi ướt đẫm, tóc mai cũng ướt hết, rõ ràng là nên ngồi xuống nghỉ ngơi cho lại sức, hoặc lấy cớ đi thay một bộ quần áo khác rồi nghỉ ngơi một chút thì thích hợp hơn.
Nhưng Vương đại cô nương, người thân mẫu này, đã tức giận đến mức hồ đồ, một nữ tử thế gia mà ngay cả cái cớ đẹp đẽ cũng không tìm ra được.
Ngồi trên đài cao, Trạm Hề híp mắt nhìn hai bóng người lặng lẽ lùi về phía sau, nhớ lại câu nói của Thái tử ban nãy: “Lư Ngọc Xảo phải chịu khổ sở.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT