Tiểu Thái tử lại lần nữa đi dạo quanh công viên giải trí, tự mình chơi lại tất cả các trò một lần nữa?
Trạm Hề nghe đến đó, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên. Nhưng rất nhanh, hắn không còn thấy ngạc nhiên nữa vì hắn đại khái có thể hình dung được khung cảnh đó.
Một đứa trẻ đơn độc giữa một công viên giải trí khổng lồ đã bị bỏ lại bởi sự ồn ào và náo nhiệt, giống như một chú mèo con đi lạc trong đêm tối của thành phố lớn, cuộn tròn bên cạnh một chiếc thùng rác, nằm trên con gấu bông lớn bị người ta vứt đi vậy.
Điều đó thật đáng yêu mà cũng thật đáng thương, Trạm Hề nghĩ, có lẽ còn có chút chua xót.
Nhưng… có lẽ đối với bản thân Thái tử mà nói, điều đó mang lại nhiều sự nhẹ nhõm và vui sướng hơn. Vì đây là cơ hội để hắn hoàn toàn tháo bỏ “mặt nạ”, thoát khỏi “gông xiềng” của mình!
Đây là khoảnh khắc chỉ thuộc về một mình Tiểu Thái tử. Không có hắn, Tào Quốc Cữu, ở đó. Không có cung nữ, thái giám lúc nào cũng như hình với bóng. Cũng không có những người bạn nhỏ cùng điên cuồng chơi đùa. Hắn có thể phóng túng mà điên cuồng!
Nghĩ đến đây, Trạm Hề cảm thấy vui mừng nhiều hơn, không còn chua xót nữa. Nhưng hắn vẫn lo lắng cho đứa trẻ, rốt cuộc chơi đùa dù vui nhưng cũng dễ bị thương. Thế là hắn hỏi Giang Ly: “Thái tử chỉ có một mình sao? Các ngươi có thắp đèn cho hắn không? Có cung nữ, thái giám canh giữ bên cạnh không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT