Với khả năng của gã, việc giết Phù Diệp dễ như nghiền nát một con kiến. Đến lúc đó, Phù Thanh Thanh chưa từng gặp mặt có quỳ xuống cầu xin cũng vô ích.
Dù chỉ mới liên tưởng đến cảnh tượng đó, Phù Việt đã cảm thấy lâng lâng. Nhưng rất nhanh, cơn đau nhói ở gò má đã kéo suy nghĩ của gã trở về.
“Lúc giao đấu, ta đã quan sát kỹ. Vụ nổ là năng lực nguyên bản của Phù Diệp. Có vẻ nàng vẫn chưa thể nắm giữ thần lực, vậy thì không đáng sợ.”
So với đó, Hải Tảo mới là người khiến gã chán ghét hơn, luôn trưng ra vẻ mặt cao thâm khó đoán, nói những lời nửa vời đầy vô nghĩa.
“Ánh mắt đầy xót xa của bà ta mỗi khi nhìn ta khiến ta khó chịu, nhất định phải loại bỏ.”
“Ai cản đường ngươi, người đó phải chết.” Giọng nói trầm thấp hưởng ứng xong, đột ngột thay đổi giọng điệu: “Nhưng ngươi vẫn nên phục hồi cơ thể này trước đi. Mấy năm gần đây cơ thể hao tổn nhanh quá, bọn ta ta sắp không gượng nổi nữa rồi.”
“Còn không phải vì cơ thể cá chép quá bình thường sao?” Phù Việt càu nhàu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play