Làn sương đen dày đặc bao trùm khắp nơi, tựa như những chiếc móng vuốt sắc nhọn, siết chặt Phù Diệp trong lòng bàn tay.
Đúng lúc Phù Việt đang đau đớn gầm rú vì nước Hoàng Tuyền, làn sương đen cuồn cuộn chợt đứng yên như thể bị đóng băng, không còn đuổi theo Phù Diệp đang né tránh. Rõ ràng là lúc này Phù Việt không còn tâm trí để khống chế chúng.
Một luồng sáng mờ nhạt lấp ló xuyên qua kẽ hở của màn sương đen.
Thấy tầm nhìn sáng hơn và nhận ra tác dụng của nước Hoàng Tuyền, Phù Diệp vội vàng lăn mình về phía luồng sáng. Góc áo cô chạm vào làn sương đen phát ra tiếng “xì xì” khe khẽ, nhưng cô không còn tâm trạng để quan tâm đến nó. Phù Diệp đậy nắp chai nước khoáng lại, vội vàng đến mức một giọt nước trong suốt bắn vào kẽ ngón tay cái và ngón trỏ. Phù Diệp giật mình kinh hãi, đợi một lát nhưng không có gì bất thường, chỉ thấy lạnh buốt.
Những bụi gai đen kịt trong cơn mưa lớn tụ lại thành một cái lồng giam kiên cố. Từ trong lồng giam, một bóng dáng màu xanh bay vụt ra. Trong tích tắc, Phù Diệp hiện nguyên hình, không quay đầu lại mà bay thẳng ra khỏi núi Hoành Yên.
Nửa khuôn mặt chưa bị che lại của Phù Việt co giật, vài giây sau, bàn tay gã từ từ buông xuống.
Trong lòng bàn tay gã đỏ tươi, chưa kể khuôn mặt tiếp xúc trực tiếp với nước Hoàng Tuyền. Dường như nửa khuôn mặt và lòng bàn tay đã bị một loại axit mạnh nào đó ăn mòn, bong tróc từng lớp da, lộ ra thịt đỏ hỏn. Những hạt mưa xiên xéo táp vào gò má bị lột da thịt khiến Phù Việt run rẩy theo từng giọt mưa rơi xuống. Gã chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng từng giọt mưa như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play