Sư Linh từng nghĩ, có lẽ cô ta sẽ có cơ hội nhìn thấy mặt trời sau ngàn năm nữa.
Tự mình trải nghiệm xem ánh nắng có chói chang như lúc này không. Hai trăm năm dài đằng đẵng trôi qua như nước chảy, nhưng không thể xóa nhòa lòng tham lam bên trong. Nếu có lựa chọn, cô ta thèm khát bản thân sẽ được sống thật lâu, thật lâu.
Sư Linh chớp đôi mắt thất thần, thoáng chốc trở về đêm đông lạnh lẽo khi còn bé.
Nàng ta nép vào lòng nương, mượn hơi ấm của nương để sưởi ấm. Đốm lửa tàn dần, ánh sáng cuối cùng tắt lịm theo hơi thở của nương, không thể bùng lên một lần nữa.
“Phù Diệp, tôi sắp chết rồi.”
Cảm nhận được sống lưng dưới cơ thể mình bỗng chốc cứng đờ, sau đó ánh đèn pin lóe lên liên tục, rồi dần trở nên hoảng loạn như muốn đánh lạc hướng sự chú ý, Sư Linh nhếch mép cười đầy xấu xa.
“…Cô nghĩ xem, lát nữa cô sẽ như ruồi không đầu, vác xác tôi đi lung tung quanh đây mà không tìm thấy lối ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play