Có người kẹp một thứ gì đó có hình tròn, màu xám nhạt đến bên miệng nàng ta, chạm nhẹ lên đôi môi căng cứng, ra hiệu nàng ta nuốt xuống: “Nuốt nhanh đi, không thì ngươi chết uổng công đấy.”
Trần Mạch Tuệ dùng ngón tay dính máu cào cấu tấm thảm.
Không thể chết, nàng ta muốn sống. Trong cơn nghẹt thở, Trần Mạch Tuệ hé môi, chạm vào viên tròn lạnh lẽo đó, rồi lập tức bị mùi tanh xộc lên, há miệng muốn nôn.
Nàng ta rất muốn nôn ra thứ gì đó, nhưng trong dạ dày chỉ còn không khí.
Viên tròn màu xám nhạt mắc kẹt ở cổ họng nàng ta rất lâu, cuối cùng nàng ta trừng mắt thật to, nuốt thứ đó xuống.
Có lẽ vì đã thất vọng quá nhiều lần, cho nên phụ thân nàng ta đã hoàn toàn không nuôi hy vọng vào việc nàng ta sẽ thành công, chỉ còn lại thầy thuốc ở nhà để ghi chép lại tình trạng cơ thể của nàng ta.
Sau khi hồi phục, phụ thân nhìn đôi mắt xám xanh của Trần Mạch Tuệ, bất ngờ nhướng mày, nét mặt u sầu giảm đi thấy rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play