Một... hai... ba...
Phù Diệp thầm đếm thời gian ánh sáng tối đi.
Viện binh đã đến, người vui nhất không ai khác ngoài ba anh em nhà kia. Nhưng niềm vui ngắn ngủi bị cơn gió lạnh lùa qua khe cửa làm tan biến, vẻ mặt Nhị Cường trầm tư, dặn dò em trai: “Nhớ kỹ, dù chúng ta bị bắt thì vẫn không hề tiết lộ bất kỳ điều gì.”
“Ừm ừm.” Con rối gỗ vừa nhai bùa vừa đáp.
“Dù ai hỏi, chúng ta cũng không khai gì cả.”
Anh Vũ lười biếng ôm cây cung của mình, dây cung phát ra ánh sáng nhạt như ánh trăng, giống một nhạc cụ tinh xảo phủ đầy ánh trăng.
Nghe câu đó, cô ấy không khỏi cười nhạo: “Chưa chắc các người đã được cứu đâu, mới bây giờ đã vội nghĩ cách phủi sạch liên can thì hơi sớm đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play