Tuyết lớn bao phủ những dấu chân họ từng để lại, những dấu chân mới tinh kéo dài từ hướng đường cái, chằng chịt.
Ít nhất có ba, bốn hàng, Phù Diệp nhìn theo một hàng dấu chân, cuối cùng ngẩng đầu nhìn lên giá sắt nơi Kế Tống từng đứng. Ở đó có một bóng dáng áo đen đang đứng nghiêng ngả từ lúc nào.
Bên dưới lớp áo choàng, một đôi bàn tay trắng bệch gầy rộc chỉ da bọc xương, thậm chí không thể gọi đó là tay. Hình dạng móng vuốt dài và sắc bén rất giống một loài chim săn mồi nào đó. Móng vuốt đang thờ ơ móc vào một mảnh áo da, Bối Hậu Hành nghiêng đầu, chao đảo.
Có vẻ như Bối Hậu Hành vừa thổi còi đã bị đánh ngất, xem ra đoạn còi ngắn ngủi vừa rồi là sự nỗ lực cuối cùng của anh ta.
Kế Tống vội vàng đếm số người đang trốn trong ba trạm thu phí, xác nhận tất cả đều an toàn mới cầm kiếm đứng ở giữa, lạnh lùng nhìn về phía bóng tối.
“Ra đây.”
Viện binh của đối phương đã đến trước, nói nhiều cũng vô ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play