Quy tắc chồng chất, sinh tử vô thường. Đời người như con lắc đu đưa, sinh và tử đều trong tầm kiểm soát của thời gian. Đến cuối cùng, tự có thời gian đưa tiễn, kim đồng hồ nhích đi, con người lại hân hoan đón nhận một chặng đường mới, lặp đi lặp lại như vậy chính là ý nghĩa của luân hồi.
Yêu quái thì khác, khi đi đến cuối con đường thì sẽ hòa vào màn đêm dài vô tận, không còn được thời gian ưu ái nữa.
Sương mù dày đặc bao trùm Phù Diệp, không thấy lối đi, không tìm thấy lối thoát. Nhận ra sự kết thúc của sinh mệnh, Phù Diệp cắn môi, không cam lòng.
Oán trách mình đã sống một đời nhạt nhẽo, oán trách cuộc hành trình ngắn ngủi, mong manh dễ vỡ; càng oán trách sự kết thúc đột ngột, còn quá nhiều việc chưa hoàn thành.
Trong lúc suy sụp, sâu trong màn sương dày đặc đột nhiên vang lên tiếng lá cây xào xạc, một cơn gió lướt qua, phá vỡ sự tĩnh lặng, khiến biển trắng mênh mông như được tiếp thêm sức sống.
Ở nơi mà ánh mắt cô không thể với tới, dường như có sinh linh tồn tại. Một làn hương trà trắng thoang thoảng bay đến, dẫn lối cô đi tiếp.
"Tủm…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play