Triệu Rose quỳ rạp xuống bên cạnh Phù Diệp, chỉ cảm thấy tay chân mình rối bời, không biết nên đỡ Phù Diệp dậy trước, hay nên xông vào sảnh lớn của Cục Quản lý Yêu quái để gọi người ra giúp đỡ. Áo xanh nhuốm máu đỏ tươi, nhìn thấy mà hoảng. Thậm chí anh ta còn nghi ngờ không biết yêu quái có bao nhiêu máu trong cơ thể mà lại có thể chảy ra nhiều đến vậy.
"Phù Diệp..."
Giọng của anh ta run lên bần bật, chóp mũi cay xè. Dù chỉ gặp vài lần nhưng không hiểu sao anh ta lại thấy mình rất thân thiết với Phù Diệp. Dù anh ta ít học, vô dụng, nhưng khi nhìn thấy bạn bè đang đứng trên bờ vực nguy hiểm, anh ta thật sự không giữ nổi bình
Cùng với tiếng thở hổn hển đầy lo lắng, Triệu Rose vác cái túi dệt màu xanh lá cây lên vai, nghiến răng đỡ Phù Diệp chạy vào sảnh chính của Cục Quản lý Yêu quái.
"Cứu cô ấy với!"
Đám đông im lặng trong chốc lát, những ánh mắt ngạc nhiên hoặc tò mò đổ dồn về phía này, sau đó biến thành những tiếng xì xào, bàn tán xem có phải cô đã chết ngay trước cửa Cục Quản lý Yêu quái không. Triệu Rose hoảng sợ không biết làm gì: "Ai có thể cứu cô ấy!"
Bước chân của bảo vệ Hùng Tam đang đi về phía này giống như cọng rơm cứu mạng. Triệu Rose không dám chần chừ vội vàng chạy về phía anh ta. Nhưng Hùng Tam còn chưa đến gần thì đã tinh mắt liếc thấy Dụ Quan Hàn đang đi xuống lầu, mái tóc lòa xòa trước trán anh rối bời, rõ ràng là do vội chạy đến đây. Triệu Rose lập tức thay đổi ý định. Thậm chí không cần anh ta gọi thì Dụ Quan Hàn đã chạy thẳng về phía này, nhìn nét mặt của anh là biết anh đã đoán được mọi chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT