Edit Miên
“Elysius Leadbiter đột ngột qua đời đầy bí ẩn, cái chết của hắn có phải là dấu hiệu cho sự thay đổi chính trị lớn? Hay hắn đã biết được một bí mật không nên biết, và trở thành vật hy sinh? Câu trả lời cho những câu hỏi này vẫn còn bỏ ngỏ…”
Hình ảnh trên màn hình liên tục thay đổi.
Trong bản tin, những người cầm nến, nước mắt đầm đìa tụ tập trước cửa phủ Tổng thống, họ không ngừng kể lại những việc thiện của Elysius khi còn sống, tổ chức lễ truy điệu trang trọng cho hắn…
Logar chăm chú nhìn những gương mặt đau khổ trên màn hình, lồng ngực phập phồng dữ dội.
【Hì hì hì, các ngươi đều bị lừa, bị lừa, bị lừa】
Những tiếng la hét chói tai điên cuồng trong đầu Logar không ngừng vang lên, ồn ào đến mức đầu cậu đau như muốn nứt ra.
***
Đúng vậy, đám ngu ngốc này đều bị lừa.
Logar biết rõ, Elysius giả chết sẽ sớm xây dựng thế lực của riêng mình.
Không lâu sau, Elysius sẽ trở lại chính trường dưới danh nghĩa lật lại bản án cho cha mình. Hắn sẽ nuốt chửng máu thịt và sinh mệnh của vô số người để giành lấy quyền lực… Cuối cùng, Elysius Leadbiter sẽ lên ngôi vị vua không ngai của toàn bộ Liên Bang Nhân Loại.
Và trong suốt thời gian đó, Logar sẽ như một kẻ ngốc, bị người đó lừa dối, bị vật hóa, bị phản bội, bị giam cầm.
Egon đã chết vì cậu.
Atta cũng đã chết.
Cuối cùng là Gareth.
Không chỉ họ, trên thực tế, tất cả những người mà Logar từng yêu quý, từ người thân đến bạn bè, và cả những chiến hữu của cậu… Từng bước từng bước, tất cả đều bị cơn ác mộng mang tên Elysius cướp đi sinh mạng.
…
【Đúng vậy, sau này chúng ta đều đã chết. Elysius quá muốn độc chiếm em.】
Logar bỗng nhiên nghe thấy giọng của Gareth.
Cậu từ từ quay đầu, nhìn thấy một cái đầu người chết nằm ngay bên cạnh mình.
Đôi mắt đục ngầu của Gareth đang không chớp mắt nhìn Logar.
Cái đầu đó được đặt trên một chiếc đĩa vàng, hai bên gò má than chì còn được trang trí bằng những bông hoa tươi đẹp, ướt át.
Gareth đang nói.
【Nhưng không sao, cho dù tất cả mọi người đã chết, chúng ta vẫn sẽ bảo vệ tốt cho em. Ánh trăng, chúng ta yêu em.】
Người chết dịu dàng an ủi Logar.
【Em sẽ có được tự do và hạnh phúc vĩnh viễn.】
Logar cố sức chớp mắt.
Giây tiếp theo, đầu của Gareth biến mất, trong tầm nhìn ẩm ướt, chỉ còn lại quả cầu chiếu sáng mong manh, nó nằm trên giá đặt đồ cách ghế sofa không xa.
“Rắc —”
Cửa khoang căn hộ mở ra một khe hẹp, Atta đột nhiên bước vào phòng như một u linh.
Atta không đi quá lâu, trận chiến kết thúc rất nhanh chóng.
Những kẻ phiền phức thực sự, từ lâu đã hóa thành những khối thịt thối rữa hôi tanh trong cống thoát nước khu dân nghèo sau những đợt thanh trừng của Egon và Gareth. Hôm nay những kẻ theo kịp cũng chỉ là một ít cặn bã yếu ớt. Chỉ là gần đây Hội chứng Khát Hồng bước vào thời kỳ bùng phát tập thể, căn bệnh chết tiệt này ít nhiều đã gây ra sự cộng hưởng tinh thần tập thể khó giải thích bằng khoa học ở những người sở hữu gen Argus.
Những người sống gần nhà Atta cũng vì thế mà rơi vào trạng thái tinh thần hỗn loạn, nên mới cả gan làm loạn đi phía sau theo Atta về nhà…
Khi về nhà, Atta thậm chí còn không thể hiện quá nhiều hình thái chiến đấu dị chủng.
Bản thân Atta cũng cảm thấy lý trí của mình hôm nay đặc biệt minh mẫn.
Sau một vòng thanh trừng, hắn không hề cuồng loạn, cơ thể vẫn hoàn toàn thanh tỉnh, những chi côn trùng xấu xí cũng đã thu lại vào trong cơ thể.
Chỉ có những người có khứu giác nhạy bén nhất mới có thể ngửi thấy một chút mùi máu tươi trên người Atta.
Hắn đã thể hiện rất tốt.
Atta rất vui.
Nhưng niềm vui này không thể duy trì được bao lâu.
***
“Logar ca ca?”
Hắn đứng trong phòng sinh hoạt, nghi ngờ nhìn Logar với vẻ mặt bình tĩnh.
"Anh sao vậy?"
Hắn hỏi.
“A, em về rồi. Atta.”
Logar có chút hoảng hốt quay đầu lại, cậu rõ ràng đang nhìn Atta, nhưng Atta lại cảm thấy ánh mắt của Logar như thể đã lướt qua mình, đang nhìn người nào khác.
Đôi mắt đen xinh đẹp ấy, lúc này trông như một cái giếng sâu không đáy.
“Anh rất tốt.”
Sau đó hắn nghe Logar nói.
Atta lại nhíu mày, khối cơ quan bơm máu phía sau xương sườn đang co thắt.
Hắn không ngừng đánh giá người anh trai loài người trông có vẻ không khác gì trước đây, nhưng cảm giác bất an lại không ngừng trỗi dậy trong lòng.
Atta theo bản năng cúi thấp người, trực tiếp quỳ gối đi đến trước mặt Logar, sau đó hắn dùng mặt tựa vào cạnh ghế sofa, cằm cẩn thận cọ cọ đầu gối của Logar.
Khi còn là một ấu trùng, cách nũng nịu này luôn có thể khiến Logar nở nụ cười.
“Anh không tốt.”
Atta hiếm hoi một lần phản bác Logar.
“Anh hôm nay luôn không vui…”
Hắn đáng thương lẩm bẩm, trong giọng nói đầy lo lắng.
***
A, bị nhìn thấu rồi.
Logar hít thở nhanh chóng ngừng lại một thoáng.
Cậu sao lại quên mất…
Sự thay đổi cảm xúc của cậu luôn rất khó giấu được Atta.
Dù sao Atta cũng khác biệt.
***
Khác với các anh trai, Atta không trải qua giai đoạn ấp nở hoàn chỉnh. Mẹ của họ đã chết trước khi kịp sinh ra hắn, Atta bị các anh trai lấy ra từ thi thể của mẹ khi vẫn chỉ là một quả trứng vừa mới đập nhịp tim. Nghe nói lúc đó mọi người đều cho rằng Atta chắc chắn sẽ chết.
Trứng ấp nở cần nhiệt độ cố định, mà khi mẹ nuôi qua đời, dù là Egon hay Gareth, đều chưa tiêm gen Argus để lột xác thành dị chủng. Họ vẫn chỉ là những "sào dân" yếu ớt và nghèo khổ, hoàn toàn không đủ sức chi trả phí thuê thiết bị ấp nở đắt đỏ.
Nhưng Logar đã khóc lóc từ chối thỏa thuận tiêu hủy, sau đó cậu đặt quả trứng suy yếu đó vào lòng ngực mình. Con người non nớt đã dùng thân nhiệt của mình để hoàn thành việc ấp nở tiếp theo.
Có lẽ chính vì lý do này, Atta, thành viên trông có vẻ vụng về nhất trong gia đình, ngược lại lại là người dễ dàng cảm nhận được cảm xúc thật của Logar nhất.
Quá trình ấp nở kỳ diệu đó, định mệnh đã ban cho hai người họ một sự cảm ứng tinh thần khó giải thích.
Cho nên, đời trước Atta nhất định đã cảm nhận được, cảm nhận được anh trai mình đã phải chịu đựng những sự tra tấn như thế nào.
Vì vậy Atta mới có thể mất kiểm soát đến vậy, bệnh hóa một cách vô phương cứu chữa thành dáng vẻ thảm không nỡ nhìn đó…
Cuối cùng bị xử tử ngay trước mặt Logar.
Những người đó xử lý Atta, cứ như xử lý một thứ phế liệu sinh vật rẻ tiền và ghê tởm vậy.
Logar cúi đầu nhìn Atta bên đầu gối, giữa sự hoảng hốt, khuôn mặt đầy sức sống kia dường như thay đổi, biến thành một khuôn mặt chi chít những mắt kép dị dạng và miệng lệch lạc, da đầy mủ nhão thối rữa.
【“Hô — hô hô — hô —”】
Cậu ấy lại nghe thấy âm thanh khò khè yếu ớt đó, âm thanh đó được ép ra từ một cổ họng hoàn toàn rách nát, vỡ vụn, khó mà phân biệt được.
“Logar ca ca?”
【“Hô — hô —”】
“Ca ca?!”
Âm thanh đó và tiếng hỏi han lo lắng của Atta trong thực tại xen lẫn vào nhau.
Sâu trong đầu Logar lại một lần nữa chảy ra tiếng vo ve như ong bay.
Ôi, Atta đáng thương của cậu.
Người em trai do chính cậu ấp nở.
Người em trai đã chết không toàn thây trong vòng tay cậu.
…
Trong khoảnh khắc Atta bồn chồn đến mức luống cuống tay chân, Logar đột nhiên vươn tay, cậu dùng sức ôm lấy khuôn mặt Atta.
Chưa kịp để Atta phản ứng lại, Logar đã đưa đầu ngón tay vào giữa môi đối phương, trên môi dưới mỏng manh của dị chủng, đã có mấy chiếc răng trùng nhỏ như móc câu nhô ra.
Răng trùng dễ dàng đâm xuyên ngón tay Logar, mấy giọt máu đỏ tươi như những viên đá quý thượng hạng, rào rạt lăn xuống lưỡi của dị chủng.
“Tê —”
Atta phát ra một tiếng kêu sợ hãi mơ hồ, trong mắt hắn đột nhiên bùng lên tinh quang, gân xanh thái dương nổi lên, Logar có thể nhìn thấy cơ bắp trên mặt Atta vì khát máu mà lập tức trở nên dữ tợn.
Nhưng trong khoảnh khắc này, Atta lại không hút Logar đã đưa đến bên môi mình.
Hoàn toàn ngược lại, thiếu niên dị chủng gần như lùi toàn bộ cơ thể về phía sau như một con thú bị dọa.
“Tê… tê… không đúng…”
Atta kinh hãi nhìn chằm chằm Logar, một ít nước bọt không ngừng trào ra khóe miệng hắn
Khi nói chuyện, Atta thậm chí phát ra âm thanh cổ họng nghèn nghẹn đặc trưng của loài côn trùng.
“Không thể… Chúng ta là người thân… Ánh trăng là ca ca… Không phải… thức ăn…”
Atta trông gần như sắp khóc.
“Không thể. Tuyệt đối không thể uống… Ánh trăng chỉ là ánh trăng… không thể ăn…”
***
Ở đời trước, Logar biết rất rõ, có rất nhiều quý tộc dị chủng sẽ nuôi dưỡng một số nhân loại cấp thấp, làm nguồn thức ăn.
Thậm chí khi mẹ nuôi nhận nuôi cậu, cũng có không ít người cho rằng, người phụ nữ dị chủng này đã cố tình nhận nuôi Logar với ý nghĩ nuôi dưỡng nguồn thức ăn cho con mình.
Nhưng trên thực tế, từ nhỏ đến lớn, cho dù trong những thời điểm khó khăn nhất, những người anh em dị chủng của cậu chưa từng động đến một ngón tay của cậu.
Họ thà uống chế phẩm máu nhân tạo đến mức gân xanh nổi hết lên, cũng không muốn đặt ánh mắt nóng rực lên mạch máu của Logar.
Họ chỉ nói với Logar: này, vào phòng đi, đừng ra ngoài. Ngoan, nghe lời. Chờ chúng ta xong việc sẽ đưa em ra ngoài chơi.
Đó là tình yêu sâu sắc và im lặng nhất của những người anh em.
Chỉ là Logar của năm đó hoàn toàn không hề nhận ra.
Nhưng bây giờ đã khác.
Logar rũ mắt nhìn Atta đang run rẩy toàn thân, cố gắng kháng cự.
Cậu cười.
Logar dùng bàn tay còn lại ấn vào gáy Atta, cẩn thận bôi máu của mình vào sâu trong gốc lưỡi Atta.
Atta run rẩy không ngừng, vẫn muốn kháng cự, nhưng Logar đã dùng đầu ngón tay trực tiếp móc lấy cái lưỡi thon dài của dị chủng, không cho phép nó thụt vào.
Máu mang mùi hương vi diệu nhuộm đỏ lưỡi dị chủng, yết hầu Atta nhanh chóng cuộn lên, thái dương và lưng hắn nhanh chóng đẫm mồ hôi.
“Đừng nhúc nhích.”
Logar dùng giọng nói dịu dàng và ngọt ngào nhất an ủi Atta đang hoảng loạn, mất kiểm soát.
“Ánh trăng muốn Atta uống máu của mình.”
“Chỉ một chút… một chút thôi không sao đâu.”
“Anh biết anh chưa bao giờ là thức ăn của các em, anh biết các em đều rất yêu anh. Cho nên anh cũng yêu các em. Anh muốn các em nếm thử máu của anh, nó sẽ có lợi cho các em.”
“Atta cũng muốn anh vui vẻ đúng không, vậy thì hãy thỏa mãn nguyện vọng của anh đi. Anh, anh muốn cho Atta ăn no.”
Lời thì thầm của thanh niên mềm mại đến mức gần như là một giấc mộng dừng lại trong sự mê ly.
Lý trí của Atta bắt đầu có chút hoảng hốt.
Hắn vốn không đến mức nhanh chóng bị đánh bại như vậy, nhưng Logar là người đã ấp nở hắn. Đối với Atta mà nói, Logar là một sự tồn tại đặc biệt mà ngay cả các anh trai cũng không thể sánh bằng.
Atta xưa nay rất khó cãi lời mệnh lệnh của Logar, bất kỳ mệnh lệnh nào.
Cùng với đó, trong khoang miệng của dị chủng tràn ngập hơi thở tươi mới của máu, mơ hồ còn phảng phất một mùi mật ong kỳ lạ mà Atta khó có thể kháng cự.
Mùi mật ong đó gần như là một loại nọc độc nào đó, nhẹ nhàng thôi cũng đã ăn mòn chút ý chí lực còn sót lại của Atta.
“Nếu chúng ta là những người thân mật nhất của nhau, vậy uống một chút máu như thế này cũng không sao đúng không… Atta cũng rất thích mà, phải không?”
Logar hồi tưởng lại những ký ức khi cậu ở cùng Atta lúc nhỏ, cậu dùng các đốt ngón tay của bàn tay còn lại, chậm rãi vuốt ve từ sau tai Atta xuống hàm dưới của hắn, từng chút một, rồi lại từng chút.
Atta dần dần trở nên tĩnh lặng.
Cơ bắp căng cứng và nổi cuồn cuộn trên lưng dị chủng có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang bắt đầu thư giãn, trọng lượng của trên đầu gối Logar cũng tăng lên.
Dần dần, dưới vảy ở gáy Atta hiện lên ánh sáng nhạt xen lẫn màu xanh lục và vàng nhạt, sau khi nhấp nháy vài lần, quầng sáng dần dần phẳng lặng, đều đặn chớp tắt như đèn thở.
Logar biết đây là biểu hiện Atta cuối cùng đã được thỏa mãn.
Khác với cảm giác "no" miễn cưỡng từ việc uống các chế phẩm máu nhân tạo thô sơ, tại thời điểm này, người em trai đang hút máu cậu đã thực sự đạt được sự thỏa mãn.
Logar vô cùng trìu mến nhìn Atta bên cạnh mình.
Thật tốt.
Cậu nghĩ.
Atta còn sống.
Người em trai đang sống sờ sờ rúc vào bên cạnh cậu, trở nên bình an và ôn hòa nhờ máu của cậu.
Những giọng nói trong đầu bắt đầu cười ha hả.
Và Logar cũng đồng thời khẽ nâng mắt, nhìn về phía màn hình trước ghế sofa.
Bản tin vẫn siêng năng phát về tất cả những gì liên quan đến Elysius Leadbiter, nhưng vào khoảnh khắc này Logar nhận ra mình đã không còn bị ảnh hưởng như trước nữa.
Cậu rút ngón tay hơi trắng bệch của mình ra khỏi môi Atta.
Vết thương đã được hút hết máu, nhưng Logar có thể ngửi thấy từ sâu bên trong vết thương không ngừng tỏa ra mùi hương thoang thoảng, gần như ảo ảnh.
Trong ký ức, theo thời gian, mùi hương này sẽ dần trở nên rõ ràng và thơm ngát, đủ để những dị chủng mạnh mẽ nhất cũng phải quỳ gối trước mũi chân cậu mà cúi đầu xưng thần…
***
【“Vụ án Elysius không chỉ là một vụ khủng bố, mà còn là một thử thách nghiêm trọng đối với thể chế chính trị hiện tại của Liên Bang Nhân Loại. Nó nhắc nhở chúng ta, đằng sau cuộc đấu tranh chính trị thường ẩn chứa những mặt tối không ai biết… Vì sự thật, vì công lý, chúng ta phải giữ cảnh giác, tuyệt đối không thể đi vào vết xe đổ…”】
Phóng viên trên màn hình vẫn đang đầy cảm xúc đọc bản thảo.
Và trên ghế sofa, Logar vươn tay, ôm chặt Atta vào lòng. Đôi mắt dị chủng nheo lại, hơi thở nóng bỏng, cơ bắp hắn hoàn toàn thả lỏng để Logar tùy ý đùa nghịch, dường như đã rơi vào một giấc mơ hỗn loạn không thể thoát ra.
Logar trìu mến vuốt ve mái tóc đẫm mồ hôi của Atta.
Bên cạnh cậu, chiếc đèn chiếu sáng không biết từ khi nào lại biến thành cái đầu đã chết của Gareth.
Người đã khuất cũng đang mỉm cười nhìn Logar với vẻ tán đồng tuyệt đối.
【Kịp rồi mà, đừng sợ, Ánh trăng, em có thể làm được.】
Gareth nói.
Logar nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Đúng vậy, không sai.
Logar nghiêm túc đáp lại anh Gareth trong lòng.
Ít nhất vào lúc này, cậu chưa phạm phải sai lầm nghiêm trọng nhất đó.
Cho nên cậu vẫn còn cơ hội để sửa đổi quỹ đạo vận mệnh.
Cậu có thể dùng cách của mình, bảo vệ những người thân yêu quý giá nhất.
Cùng với…
Một lần nữa, giết chết Elysius Leadbiter.