A Thanh cau mày, Hứa Thanh Kha lại mỉm cười ôn hòa: “Yêu Linh các hạ nói đùa rồi, ta là hạng người này tham công mạo tiến, ham một chút hư vinh nhất thời, giờ đây phải đối diện với cảnh khốn đốn sắp tới, sớm muộn cũng có ngày cỏ dại mọc ba thước trên mộ phần.”
“Vậy sao? Nhưng ta lại cảm thấy ngươi quá thông minh, không biết Ngôn Sĩ Lang Ngôn Các lão có nhận ra trong những người hiện diện hôm nay có mấy kẻ là người của kẻ đó hay không. Ngươi chẳng đứng về phe Thái Tử, cũng chẳng đứng về phe Tam Hoàng tử, chỉ cần để người kia biết đến năng lực của ngươi, ngươi chẳng cần sợ bất kỳ ai trong nước Thục này.”
A Thanh như hiểu như không, nhưng chỉ cần hiểu một chuyện là đủ —— hôm nay Hứa Thanh Kha vẫn có mưu đồ.
“Nếu đã nhìn thấu rồi, Yêu Linh các hạ vẫn phải lộ diện gặp mặt ta, hẳn không chỉ để khen ta một tiếng, là muốn lôi kéo ta, nhưng lại nói rõ ta sẽ không đứng về phe Tam Hoàng tử... Vậy nên chủ nhân thật sự của các hạ, không phải là Tam Hoàng tử đúng không?”
Yêu Linh nheo mắt, đầu ngón tay móc lấy một đóa hoa không biết hái từ đâu, hoa trong tay nàng kiều diễm, nhưng cũng mong manh.
“Hoắc Doãn Triệt là người đa nghi lại tự phụ, nhưng hắn cũng biết lựa chọn. Vì muốn ta trung tâm với hắn, hắn kiên quyết trọng dụng một mình ta, thật khiến ta cảm động, có điều...”
Yêu Linh cười yêu mị: “Hắn không hiểu rằng, chủ nhân có thể khiến Yêu Linh như ta quy thuận, nhất định phải có mị lực đủ mạnh khiến ta cúi đầu, mà một mưu sĩ chịu cúi đầu mới là mưu sĩ chân chính. Mà mưu sĩ chân chính thì duy nhất có tác dụng là thay hắn lôi kéo nhân tài đáng giá nhất, ví như ngươi, Hứa Thanh Kha...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play