Quý nữ ở Hàm Dương thật quá nhiều, riêng đích hệ và chi hệ của Tấn Dương phủ đã có đến mấy người, cộng thêm các quý nữ từ phủ khác được mời đến, ít nhất cũng có đến hai ba chục vị. Giữa một đám oanh oanh yến yến như thế, tự nhiên cũng có những người dung mạo và khí chất xuất chúng, nhưng hiện tại các nàng đều yên lặng, cúi đầu uống trà, mắt cụp xuống không nói lời nào, hoặc ngẩng đầu trông về phía sau bình phong, như thể có thể trông thấy cuộc tranh tài giữa các tài tử nơi đó.
Nhưng tai các nàng vẫn đang lắng nghe.
“Vậy sao? Vậy thì ta thật sự muốn nghe xem vị Hội Nguyên bảng thủ này có cao luận gì.” Ngôn Kính Kỳ kỳ thực cảm thấy mình đã thắng rồi, hoặc phải nói, ngay từ đầu hắn không nên đề ra cuộc so tài như thế này — mất thể diện, cái tên Hứa Thanh Kha này quả thật là một kẻ cuồng vọng không biết điều, đúng là khiến hắn cảm thấy mất mặt.
Vì thế lúc này, Ngôn Kính Kỳ có phần lơ đãng.
Trong sự lơ đãng ấy, hắn nghe được cao luận của Hứa Thanh Kha.
“Biên cảnh bị nước Diệp xâm phạm, đánh nhau đã nửa tháng. Biên cương hoang vu, thiếu thốn tài nguyên, nước Thục là bị động khai chiến, chuẩn bị không đầy đủ, vật tư không đủ. Mà nước Diệp thì chủ động gây chiến, đã tích trữ sẵn lượng lớn lương thảo và vật tư. Dù xét theo phương diện nào thì đều có ưu thế áp đảo, nước Thục dường như chắc chắn sẽ bại.”
Tất nhiên, mọi người đều gật đầu theo bản năng, cho nên mới cảm thấy đề tài luận này thực chất là đang chuẩn bị tinh thần cho tình thế thất bại và bàn luận cách để quốc gia tự cường sau thất bại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT