Thục Vương nhìn bức《Ngao》, than thở, tiếc nuối, như thể đang phiền muộn vì chuyện ấy.
————————
Chung Nguyên trầm mặc thật lâu, mới than một tiếng: “Thật đáng thương cho bách tính và Kha Tướng quân cùng những người khác, còn có hai mươi vạn đại quân ấy nữa.”
Ai lại dám nói không đáng tiếc?
Dù đặt lên bất kỳ ai cũng là tội nghiệt tày trời, nhưng kẻ gây nên chuyện ấy lại là bậc Quân vương.
Huống hồ, khi ấy đến Chu Quyết cũng không biết đến bí mật đó, mà giờ phút này, bàn tay đang cầm chén trà của ông có phần tái nhợt, tái đến mức khiến người ta nhận ra ông đã thật sự già rồi.
“Nhưng dù kế hoạch có hoàn mỹ đến đâu cũng khó tránh sót lưới. Có một người nhà họ Kha may mắn thoát nạn, sau khi cả tộc bị diệt thì mai danh ẩn tích, trở thành một đại gia nổi danh trong giới họa đàn — Tọa Sơn Khách... Gọi là ‘Tọa Sơn’, núi ở dưới, khách là họ Kha, hợp lại chính là Kha Loan, hoặc có thể là con trai của Kha Loan. Người ấy đã lấy danh phụ thân mà vẽ ra bức Ngao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT