————————
Hứa Thanh Kha nhàn nhã dưỡng thương, Bắc Sâm một bên hợp lý chất vấn triều đình nước Thục, một bên chuẩn bị hồi nước Tấn. Cảnh Tiêu giành được danh tiếng “cứu giá”, danh tiếng này là điều mà Thục Vương dẫu có muốn cũng không thể đè nén nổi, trừ phi hắn có thể tìm ra chứng cứ chứng minh Cảnh Tiêu kỳ thực là “vừa ăn cướp vừa la làng”.
Nhưng Cảnh Tiêu là hạng người gì chứ.
Những chuyện hắn làm, có vài cái đuôi ngay cả Hứa Thanh Kha cũng xưa nay lười truy xét, bởi căn bản đều đã bị hắn xóa sạch sẽ.
Thế nên, đại ân cứu giá này, làm Quân Vương có thể không tạ ơn, nhưng nhất định phải diễn ra cho thiên hạ thấy: trong thời gian ngắn không thể phát tác với Cảnh Tiêu cùng Hầu phủ, nếu không, người trong thiên hạ sẽ nhìn hắn – vị Quân Vương này – bằng con mắt thế nào?
Vậy thì Cảnh Tiêu đã đạt được điều gì?
“Đạt được thời gian.” Hứa Thanh Kha ngồi xếp bằng trong trà thất, ngắm nhìn chiếc lá rơi chầm chậm ngoài khung cửa, phiêu du trong không trung rồi lặng lẽ đáp đất. Kim Nguyên Bảo thì đang đuổi chim chơi đùa trong sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT