Hứa Thanh Kha không giữ lại, chỉ lặng lẽ nhìn nàng từ từ rời đi. Khi nàng sắp bước lên xe ngựa, Hứa Thanh Kha bỗng đi ra, tiến đến bên cạnh Tạ Lâm Vân cùng những người khác, cầm bút viết thẳng đáp án lên một chiếc hoa đăng có đố, rồi lấy chiếc hoa đăng ấy.
Tạ Lâm Vân cùng những người khác đều sửng sốt.
Nàng xách hoa đăng đi qua, ánh sáng dịu dàng của đèn không chỉ soi sáng đoạn đường đá phía trước mà còn rọi sáng đôi mắt xinh đẹp, dịu hiền của Cảnh Huyên khi xoay người lại. Nàng nhìn người nọ đang xách hoa đăng chậm rãi bước tới trước mặt mình.
Mỗi bước chân tựa như hoa sen nở dưới ánh trăng.
“Chuyện tình ái, ta thật sự không hiểu, cũng chẳng thể hiểu nổi. Nhưng năm đó nàng còn quá trẻ, lại hồn nhiên ngây thơ, vốn có thể sống cả đời yên ổn. Chỉ tiếc vận số chẳng tốt, lại gặp phải ta, vì ta mà bỏ mạng, thi cốt chẳng còn, điều ấy đối với ta chính là một ma chướng.”
Giọng Hứa Thanh Kha nhẹ nhàng, không còn vẻ lãnh đạm như thường ngày. Nàng nói có một người là ma chướng trong lòng mình.
Dù là người lạnh lùng đến đâu cũng khó lòng phớt lờ kẻ đã vì mình mà hi sinh tính mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play