Giữa hai người là một sự yên tĩnh như đêm tối.
Gió mát nhè nhẹ, ánh đèn bên đường chập chờn lay động theo gió.
Bỗng nhiên, Hứa Thanh Kha nói: “Đi thôi.”
Phải rồi, cũng nên đi thôi. Cảnh Huyên đang định cáo từ, lại thấy người kia đã bước ra khỏi lương đình, xuống bậc thềm, quay đầu nhìn nàng một cái: “Còn đợi gì nữa? Ta dẫn ngươi đi ngắm hội hoa đăng.”
Cảnh Huyên thoáng ngây người, thật sự chưa kịp phản ứng.
Hứa Thanh Kha đứng dưới ánh trăng, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt: “Vừa rồi thấy ngươi vén rèm nhìn ra, e rằng nhiều năm rồi chưa từng thấy hội hoa đăng ở Hàm Dương. Ta đây cũng chưa từng thấy, đi thôi.”
Cảnh Huyên bỗng thấy vành mắt nóng lên, nhưng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play