“Mau vào đi... Vào nhà cho ấm, mùa đông lạnh buốt, đứng ngoài dễ ốm lắm đấy. Phòng bên kia chị đã đốt sẵn giường đất cho em rồi, giờ ấm lắm.”
Vừa thấy người thân, mắt Điền Vũ liền đỏ hoe, cứ vừa khóc vừa cười một lúc lâu. Chị hoàn toàn không để tâm đến những ánh mắt ngạc nhiên của các gia đình quân nhân khác, chỉ vui mừng chào người ra đón rồi vội vã kéo em ba về nhà.
Vừa vào tới nơi, chị lập tức giới thiệu ba đứa nhỏ, bảo chúng chào hỏi dì ba, sau đó mới dẫn Điền Tâm về phòng ngủ.
“Đây là phòng của em. Trước kia chị hai em đến cũng ở phòng này. Em cứ nghỉ ngơi một lát, đợi anh rể em về rồi ăn cơm luôn.”
Điền Vũ nhìn qua là đã nhận ra, em ba quả đúng như em hai nói: ngoan ngoãn, nhút nhát. Sợ em ấy ngại ngùng, chị ở lại trò chuyện vài câu cho em ấy đỡ bối rối, rồi mới đứng dậy ra ngoài nấu cơm trưa.
“Chị cả, để em với em ba nấu, chị nghỉ ngơi đi.”
Điền Mật bế đứa bé mũm mĩm đưa cho Trần Tầm, rồi đứng dậy ngoắc tay gọi Điền Tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT