“Mẹ kiếp!” Người hầu nhìn điện thoại bị cúp mà chửi rủa nhưng cứ giữ người ở đây mãi cũng không phải là cách.
“Là ai bảo ngươi làm như vậy? Hắn cho ngươi lợi ích gì?” Phương Ức không muốn cứ thế ngồi chờ chết, ý đồ tìm cách nói chuyện với tên người hầu này để tìm cơ hội thoát thân.
“Nghe lời tao nói, thành thật chút đi, câm miệng của mày lại.” Người hầu bị Liễu Vãn Âm thao túng mà bực bội, không muốn phí lời với Phương Ức.
Phương Ức liều mình tiếp tục nói: “Ngươi có biết Tần Du Hành là thân phận gì không? Còn dám ở đây làm loại chuyện này?”
“Hắn có thể cho ta mạng sống, ngươi có thể sao?” Người hầu đưa dao găm về phía trước, mũi dao như muốn đâm xuyên qua lớp vải trên người Phương Ức.
“Đương nhiên có thể, mặc dù tôi không biết tại sao người kia có thể cho ngươi mạng sống nhưng nếu ngươi nói người kia có năng lực, vậy Tần Du Hành chỉ có thể mạnh hơn hắn. Chỉ cần bây giờ thả tôi ra, tôi bảo đảm chuyện cũ sẽ bỏ qua.”
Người hầu khinh miệt cười: “Đừng có đánh rắm, tao tin mày sao? Đến lúc đó mày cho họ Tần bắt tao còn không kịp ấy chứ, đừng nghĩ tao ngu ngốc quá mức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play