Phương Ức đi theo Tô Hồi Hiên vào sân thượng. Gió biển đêm nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hơi thở mặn mòi, dưới bầu trời đầy sao, cậu tạm thời thoát khỏi buổi tiệc tối.
Hai người trò chuyện lặt vặt, rõ ràng đã hai năm không gặp lại mà cứ như đôi bạn già. Lời nói của Tô Hồi Hiên có chút dẫn dắt, vô tình khiến Phương Ức dần dần cùng anh ta ôn lại những kỷ niệm ở Phân Quốc, đang vui vẻ thì bất giác quên mất thời gian.
“Thật ra tớ còn một chuyện vẫn luôn muốn hỏi cậu.” Tô Hồi Hiên nhìn đôi mắt sáng ngời của Phương Ức.
“À? Chuyện gì vậy?” Phương Ức vừa cười xong, trên mặt vẫn còn vương vấn nụ cười sảng khoái.
“Cậu thật sự thích Tần Du Hành sao? Có phải thật sự bị hắn ép buộc ký hợp đồng gì đó không? Nếu đúng vậy thì tớ có thể giúp cậu rời khỏi hắn.” Tô Hồi Hiên nghiêm túc nói.
Nụ cười trên mặt Phương Ức cứng lại:
“Cậu nghe ai nói?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT