Chiều hôm đó, Nguyễn Chi Nhiên cùng Phó Tế Quân ngủ thật lâu trên cùng một chiếc giường. Khi tỉnh lại thì đã là chạng vạng, thời gian hẹn với mẹ cũng càng lúc càng gần.
Nguyễn Chi Nhiên lại bắt đầu lo lắng. Nếu mẹ không đưa chứng cứ cho Phó tiên sinh thì phải làm sao bây giờ?
“Không ăn được sao?” Phó Tế Quân đưa cho cậu một phần sữa chua: “Đồ ăn bên này vốn là như vậy, chút nữa anh mượn bếp khách sạn làm chút gì đó cho em ăn nhé? Trước lót bụng một chút.”
“Ờ? Không có gì.” Nguyễn Chi Nhiên ăn một muỗng sữa chua.
“Tiên sinh, anh thật sự không cần làm việc sao? Không cần nhìn điện thoại, xử lý mấy chuyện lặt vặt sao?”
“Sợ anh nuôi không nổi em à?” Phó Tế Quân cười hỏi.
“Không phải…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT