Lão phu nhân Tôn thị run rẩy đứng lên, động tác không còn nhanh nhẹn như trước, mắt hơi rũ xuống, miệng liên tục tạ ơn: “Tạ nương nương. Vừa rồi là lão thân chậm trễ nương nương…”
Vân Tú tùy ý bà nói tiếp, dời mắt đi, thẳng tắp nhìn Lý thị.
Thấy Quý Phi khinh phiêu phiêu nhìn lại, mặt Lý thị nhất thời đỏ bừng một mảng, không dám chần chờ thêm một khắc, nhanh chóng quỳ xuống lạy: “Thiếp thân thỉnh an Quý Phi nương nương, nương nương vạn phúc!”
Khi quỳ xuống, tay nàng chỉ run rẩy, không dám có thêm chút ý niệm đánh giá nào, sâu trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi.
Đó là một loại ánh mắt gì?
Ung dung cao quý, không dung xâm phạm, dường như nhìn một con kiến, hoàn toàn không để nàng vào mắt.
Nằm sấp trên nền đất lạnh băng, Lý thị lúc này mới nhớ ra, Tào gia và Lý gia nhiều đời là Bao Y, dù làm tai mắt cho vạn tuế, ở Giang Nam này, ai cũng phải kính nể… Trong mắt chủ tử, cũng chẳng qua là nô tài mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play