Nghe thấy hai chữ “mỹ nhân”, nụ cười trên mặt lão phu nhân Tôn thị chậm rãi biến mất, bà nhận lấy chiếc khăn tỳ nữ đưa tới lau miệng, trong mắt lộ vẻ hiểu rõ.
Lý thị ngồi ngay ngắn trên ghế thêu, dốc một vạn cái tâm để quan sát sắc mặt, thấy vậy tuy có chút thấp thỏm, nhưng vẫn nói tiếp: “… Hoàng thượng không có người tâm phúc hầu hạ, khó tránh khỏi là dệt phủ thất trách. Con dâu biết, chuyện này còn phải nhờ người đưa ra chủ ý, cho nên ca ca dặn dò xong, con dâu một khắc cũng không dám chậm trễ, đến thỉnh kiến người ngay.”
Lời nói thật là thành khẩn.
Chỉ là, dệt phủ thất trách?
Lời Lý thị vừa dứt, lão phu nhân khẽ cười nhạt, sắc mặt trầm xuống, không vui mà trách mắng: “Hoàng thượng thiếu người hầu hạ sao, há là chuyện chúng ta có thể nhúng tay vào? Húc ca nhi thật là hồ đồ!”
“Mẫu thân,” Lý thị sớm đoán được phản ứng của Tôn thị, ngượng ngùng cười, khẽ nói, “Ca ca đều có tính toán của hắn… Hắn nói, đối với Tào gia, đối với Lý gia, đều là trăm lợi mà không một hại…”
“Trăm lợi mà không một hại…” Lão phu nhân lắc đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT