Ngũ a ca mơ hồ nghĩ, chuyện này thì có liên quan gì đến ngạch nương chứ?
Nhị ca sáng nay trốn học là đến Từ Ninh Cung, sao lại kính ngưỡng ngạch nương đến rơi lệ?
Khuôn mặt bánh bao trắng trẻo của Dận Kỳ nhăn nhúm lại, cái đầu nhỏ nghĩ mãi cũng không ra.
Thái tử thấy vẻ mặt ngơ ngác của hắn, tâm trạng trong nháy mắt trở nên trong sáng như bầu trời vạn dặm không mây, những giận dữ, uất ức và may mắn sống sót vừa rồi đều bị hắn ném ra sau đầu.
Hắn vẫy tay với Dận Kỳ, véo véo khuôn mặt mũm mĩm của ngũ đệ, rồi cười tủm tỉm hỏi: "Hôm nay sao rảnh rỗi đến Dục Khánh Cung vậy?"
Dận Kỳ hoàn hồn, cười hắc hắc, thành thật nói: "Nhị ca, huynh đọc sách được một nửa thì không thấy bóng dáng đâu, tam ca và tứ ca đều tò mò lắm, nhưng không dám hỏi. Đại ca chắc chắn huynh trốn học, lát sau, trong cung ai cũng biết hết…… Chuyện này, đệ cũng nghe người ta nói."
Vì quá tò mò, Dận Kỳ liền vội vội vàng vàng chạy tới, ý định tìm hiểu cho ra lẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play