Càn Thanh Cung.
“Nương nương, Vạn Tuế Gia hôm nay bãi triều, cơm trưa một ngụm không dùng, nô tài khuyên không được cũng không dám khuyên……” Lương Cửu Công thấy Vân Tú, giống như thấy cọng rơm cứu mạng đón đi lên, dù lòng nóng như lửa đốt, giọng vẫn nhỏ nhẹ, không dám quấy rầy người bên trong.
Vân Tú một thân trắng thuần, mắt đào hoa hơi ửng đỏ, phía sau cung nhân xách theo hộp đồ ăn, nín thở không dám thở mạnh một tiếng.
Nàng liếc mắt nhìn vào trong điện, nhận lấy hộp đồ ăn nhẹ giọng nói: “Các ngươi đều lui ra đi.”
“Vâng.”
Kẽo kẹt một tiếng, cửa điện chậm rãi mở ra. Cửa sổ tẩm điện đóng chặt, không có ánh sáng lọt vào, rõ ràng là ban ngày, mà âm u như hoàng hôn. Khang Hi nằm ở án thư, cầm bút hồi lâu không động, mặc cho giọt mực đọng lại rồi khô. Vân Tú tiến lên đánh giá sơ qua, đó là… một nửa bài tế văn.
“Hoàng thượng.” Nàng đưa tay phủ lên bàn tay lạnh lẽo của hắn, đặt hộp đồ ăn xuống, thấp giọng nói: “Đây đều là thần thiếp sai thiện phòng làm, thanh đạm ngon miệng. Ngài nếu không ăn không uống, chẳng phải để Ô Lâm Châu chê cười, khiến Lão Tổ Tông lòng không vướng bận làm sao yên giấc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT