Cửu a ca ngẩn người hồi lâu, trái tim đập thình thịch vì tò mò, mắt vừa đảo vừa truy hỏi: “Ngạch nương muốn con viết thư gì?”
Trương Hữu Đức lại càng thêm thần bí, không chịu tiết lộ thêm, chỉ cười tủm tỉm nói: “Ngày mai đại quân khởi hành, a ca đến Dực Khôn Cung thỉnh an, nương nương sẽ nói rõ với ngài.”
Sau khi đã khơi gợi được sự tò mò cao độ, Trương Hữu Đức liền rời đi. Chỉ còn lại Dận Đường phản ứng không kịp, hoàn hồn lại thì cứ trừng mắt nhìn theo bóng lưng hắn, đủ loại suy đoán kỳ lạ xông ra trong đầu, trong lòng lại cân nhắc lại thầm nghĩ, ngạch nương đây là cuối cùng cũng nhớ đến tác dụng của hắn rồi.
Lão gia tử không ở, liền có thể trắng trợn táo bạo mà liên hệ với bên ngoài cung. Dận Đường nghĩ đi nghĩ lại, cậu Đồ Nhạc và biểu ca Phúc Lộc cũng tùy quân, ngạch nương rốt cuộc muốn thông tín với ai?
Tuy nói chữ viết có thể bắt chước, tuổi tác hắn còn nhỏ, lực tay và bút lực dù sao cũng có chút không đủ, lỡ bị người phát hiện sơ hở thì…
“Cửu a ca, tiểu tổ tông, nguyên lai ngài ở đây. Bên ngoài sương đêm lạnh lẽo, đừng để bị cảm lạnh.” Nãi ma ma cẩn thận tìm đến, thấy Dận Đường nhăn nhó khuôn mặt tinh xảo trầm tư, không khỏi hạ giọng, “Chi bằng về phòng ôn tập bài vở, lão nô bảo thiện phòng làm chút điểm tâm lót dạ.”
“Ừm, cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play