Vân Tú ngữ điệu nhẹ nhàng, đáy mắt lại hàm chứa chút trào phúng nhàn nhạt.
Các phi tần cúi đầu đều biến sắc, lời này gợi lên nỗi sợ hãi quen thuộc nhất của các nàng. Nghi Quý Phi chưa bao giờ là người có tính tình tốt, Dực Khôn Cung đã yên tĩnh quá lâu, các nàng thật sự đã quên vị chủ tử cậy sủng mà kiêu, không chút nể nang nào!
Cái gì chính sự, cái gì gà mái gáy sáng… Nghi Quý Phi ám chỉ hậu cung không được tham gia vào chính sự, châm biếm các nàng quản chuyện bao đồng.
Có người mặt lúc xanh lúc trắng, các nàng nếu dám tìm Hoàng thượng, thì sao lại xuất hiện ở đây? Không nghi ngờ gì là đã dẫm đạp lên thể diện của các nàng.
Vinh phi dù có khí độ tu dưỡng tốt đến đâu, nụ cười hòa khí cũng nhạt đi. Biến sắc mặt chỉ trong nháy mắt, rất nhanh khôi phục vẻ bình thường, toàn thân bà ta thấm đẫm hương Phật, lời nói mang theo hương vị tĩnh tâm ngưng thần, áy náy đứng dậy hành lễ: “Nương nương, là thần thiếp sai! Thần thiếp vừa rồi lỡ lời.”
Nghe kỹ, lời nói tràn đầy thành khẩn. Trong khoảnh khắc đó, chính điện im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Vinh phi là một trong những phi tần có thâm niên sâu nhất trong cung, trước kia rất được sủng ái một thời gian, lại là ngạch nương của tam a ca và Vinh Hiến công chúa, dù không có tình nghĩa với Hoàng thượng, nhưng vẫn có tình cảm bạn bè nhiều năm, bao năm qua chưa bao giờ đi sai một bước, căn cơ không phải các nàng có thể so sánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play