Thái tử sau khi lạy xong, khẽ vén vạt áo mãng bào đứng dậy, nhìn xuống nền gạch đỏ trước mặt hơi xuất thần.
Nếu không có Nghi ngạch nương bảo vệ và chỉ dẫn, có lẽ… hắn đã không có được ngày hôm nay.
Hắn sẽ không cam tâm phục tùng, sẽ cực kỳ tin tưởng lời thúc tổ phụ nói, liều mạng tranh giành với Đại ca; sẽ oán trời trách đất, ủy khuất vô cùng, bởi vì trong số các huynh đệ chỉ có hắn là mẹ mất sớm, không ai toàn tâm toàn ý lo lắng bảo vệ hắn; còn sẽ tùy ý tiêu xài sự sủng ái của Hoàng A Mã, hận không thể trong mắt Hoàng A Mã chỉ có một mình hắn, từ đó gây ra ngăn cách nghi kỵ, không nghĩ tới người trên long ỷ là hoàng phụ, cũng là đế vương nắm giữ thiên hạ.
Thái tử từ rất sớm đã biết, thân phận của mình khác biệt với người khác.
Các nương nương hậu cung hoặc là xa lánh kiêng kỵ hắn, hoặc là nghĩ diệt trừ cho hả giận. Năm đó Đồng Hoàng Quý Phi, như trúng ma, muốn sinh hạ a ca thay thế vị trí của hắn; Huệ phi Đức phi khi đánh giá hắn, trên mặt mang ý cười, đáy mắt lại sắc bén lạnh lùng.
Những phi tần sinh hạ hoàng a ca, trong lòng chỉ có con trai mình, theo bản năng đẩy hắn về phía đối địch – không liên quan đến tranh trữ, chỉ là bản tính, Thái tử từ khi còn rất nhỏ đã lĩnh ngộ được điều này.
Tình người là vậy, có gì đáng trách cứ? Chỉ là thỉnh thoảng đêm dài trằn trọc khó ngủ, ảo tưởng cảnh ngạch nương còn sống, cuối cùng uể oải nghĩ, liệu hắn có phải là sao chổi, khắc chết mẫu thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play