“Thái Tử gia, nô tài không dám, nô tài không dám……”
Lời này nếu để Tĩnh Sơ cô nương nghe thấy được, hắn kết cục chính là bị nhốt trong lồng sắt, lộc cộc một tiếng chìm xuống đáy hồ.
Thấy Hà Trụ Nhi khóc không ra nước mắt, đầu ngón chân run rẩy, suýt nữa quỳ xuống dập đầu, Thái tử thu hồi ánh mắt, xoa xoa ống đựng tên, khẽ hắng giọng, cũng trách hắn thánh huấn đọc nhiều quá.
Nghĩ vậy, khóe môi hắn nở nụ cười: “Được rồi, cô trêu ngươi thôi.”
Thái tử dứt lời liền giương cung, nhắm vào hồng tâm bia bắn, đôi mắt phượng giống hệt Khang Hi thoáng nheo lại. Một lát sau ngón tay buông lỏng, tiếng xé gió sắc bén vang lên, tên bay liên tiếp không ngừng, mười phát trúng tám hồng tâm, luyện thêm nửa canh giờ, bả vai và khuỷu tay quả thật có chút nhức mỏi.
Quay đầu lại, Hà Trụ Nhi mím chặt môi, nửa câu cũng không dám nói nhiều, Thái tử khẽ nhướng mày, buông cung tên, buồn cười phân phó: “Ngươi cầm thẻ bài của cô đến Thái Y Viện một chuyến, lấy chút thuốc dán giãn gân cốt về.”
Hà Trụ Nhi lập tức như gà chọi được tiêm máu, lớn tiếng vâng dạ, chạy trốn như bay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play