Trách cứ con dâu là thật, mưu đồ đoạt đích cũng là thật, thuận theo dục vọng mà thôi, sao lại coi là tính tình đại biến?
Vinh phi cười nhạt, ánh mắt càng thêm xa xăm.
“Nương nương nói phải, Huệ phi nương nương, không, Huệ tần nương nương quả thật tự làm bậy, chẳng trách ai.” Cung tì bên cạnh kính cẩn nói, do dự một lát rồi nói: “Chỉ là Hoàng thượng lệnh bà ta đến Phật đường cầu phúc, ăn ngủ không rời, thứ hương kia liền không có tác dụng.”
Nương nương chuẩn bị nhiều năm, hao tổn thời gian dài mới có được thứ hương liệu kia, đem nó trộn vào hương an thần, trăm cay ngàn đắng đưa vào phòng Huệ phi, mỗi khi thắp hương đều đốt nó, ngày qua ngày, chừng năm năm thay đổi một cách vô tri vô giác. Nhưng Phật đường thì khác, các nàng tạm thời không chen tay vào được, nếu Huệ phi khôi phục thái độ thanh minh, chẳng phải là thất bại trong gang tấc…
“Thôi đi, hiện giờ cũng không cần nữa.” Vinh phi rũ mắt, xoa xoa nếp áo rộng, còn có tràng hạt quấn quanh cổ tay, tràng hạt sáng bóng, thấm đẫm hương đàn.
Nàng nói: “Đại thế đã mất, Nạp Lạt thị bị Hoàng thượng ghét bỏ, Đại a ca cũng vậy, không cần làm chuyện thừa thãi.”
Cung nữ khẽ đáp vâng, nhẹ nhàng lui ra ngoài. Vinh phi nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ khép hờ, sắc trời hơi xám xịt, gió lạnh thấu xương thổi đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT