Nghi Quý Phi đột nhiên lên tiếng, cứng rắn ngắt lời Huệ phi, trong mắt mọi người, đó có thể nói là một hành vi vô lễ.
Huệ phi lập tức sầm mặt, cố nén giận dữ muốn cười nhưng không cười nổi, việc nạp trắc phúc tấn vốn là chuyện riêng của Dận Thì, đâu đến lượt nàng ta xen vào?
Huống chi việc thỉnh thái y, Thái hậu đã nhắc đến trước rồi, Y Nhĩ Căn Giác La thị chẳng phải đã uyển chuyển từ chối sao? Nghi Quý Phi đây là trắng trợn vượt quá giới hạn, không hề coi Thái hậu ra gì!
“Mong rằng Nghi Quý Phi nương nương minh giám,” Huệ phi nén cơn giận, hơi tăng giọng, “Vân Tâm là con dâu của bổn cung, bổn cung tự nhiên quan tâm, không nhọc nương nương phí tâm.”
Trong lời nói có ý chỉ trích, ai mà không rõ?
Vân Tú cười lạnh một tiếng, nụ cười lộ ra vẻ khó tin và châm biếm sâu sắc.
Các phi tần tiểu chủ có oán hận cũ với nàng đều biến sắc, nhớ lại cảnh Nghi Quý Phi thời trẻ răng sắc lưỡi bén khiến mọi người á khẩu không trả lời được, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tức khắc không dám hé răng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play