Khác với vẻ bình tĩnh của Qua Nhĩ Giai thị Tĩnh Sơ, Thái tử đứng cách xa các vị nương nương chủ vị, khuôn mặt hơi ửng hồng không ai nhận ra. Hắn dừng một chút, rồi nhanh bước lên phía trước thỉnh an: “Lão Tổ Tông, Hoàng Mã Ma……”
Các phi tần phía dưới lần lượt đáp lễ.
Chỉ có Vân Tú trao cho hắn một ánh mắt cổ vũ, như muốn nói cô nương này xứng đáng làm Thái Tử Phi, con cần phải cố gắng hơn nữa.
Thái tử trong lòng vừa cảm động vừa uất ức, khẽ gật đầu, nghĩ nhất định không phụ kỳ vọng của Nghi ngạch nương. Qua Nhĩ Giai thị cười dịu dàng như vậy, hẳn là tâm ý đã thuộc về hắn, thật là……
Hoàng A Mã chọn thê tử cho hắn, vậy mà không phải một khúc gỗ khô khan, mà là một cô nương ổn trọng lại tươi tắn, táo bạo đến ngoài dự đoán của mọi người. Nghĩ vậy, hắn khẽ khụ một tiếng, dù mười sáu năm qua chưa từng hiểu chuyện tình yêu nam nữ, trái tim cũng nảy lên một chút khác thường.
Đôi mắt sáng suốt của Thái Hoàng Thái Hậu, như đuốc mà đảo qua Tĩnh Sơ đứng cách đó không xa, lại đảo qua đứa cháu trai bảo bối đứng trước mặt, chỉ cảm thấy thật xứng đôi vừa lứa, nụ cười càng thêm hiền hòa.
Thái hậu cũng hiền hòa cười, trong lời nói còn mang theo chút trêu ghẹo: “Bảo Thành đến rồi à? Mau mau dọn chỗ.” Lại gọi Tĩnh Sơ, người hiếm khi có chút cứng đờ, đến bên cạnh, vui vẻ hỏi Ôn Quý Phi: “Chúng ta vừa nói đến đâu rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play