Đồng Quốc Duy nhắc đến Thái tử, ánh mắt khẽ lóe lên, rồi thở dài một hơi.
Hiện giờ, sự sủng ái của Hoàng thượng dành cho Thái tử thật sự sâu đậm. Khi Minh Châu còn ở triều, Đại a ca còn không thể sánh ngang với Thái tử, trong mắt ông, những cuộc đối đầu gay gắt kia chẳng qua chỉ là những trò trẻ con, huống chi Minh Châu đã bị cách chức, bè đảng suy tàn như cây đổ bầy khỉ tan?
Mỗi khi nghĩ đến, Đồng Quốc Duy đều có chút kinh hãi. Cứ như có cao nhân chỉ điểm, mấy năm nay, Thái tử và Tác Ngạch Đồ ngày càng xa cách, cũng không qua lại thân thiết với Hách Xá Lí thị, một lòng một dạ đọc sách hiểu đạo lý, hiếu thuận hai vị Thái hậu và Hoàng thượng, trông rất yếu thế.
Nhưng cái “yếu thế” này lại thật sự chạm đến lòng Hoàng thượng, không hề sinh ra chút nghi kỵ nào.
Bè đảng Minh Châu tìm không ra lý do để công kích, đảng tranh thế nhưng không lan đến được Dục Khánh Cung, Hoàng thượng càng thêm yêu quý Thái tử, hận không thể tự mình xử lý mọi việc ở Dục Khánh Cung.
Nhìn những quan viên được chuẩn bị cho Chiêm Sự Phủ, không ai không phải là người tài giỏi hơn người, chỉ cần chọn riêng ra cũng đủ lập một tiểu triều đình, nhưng Hoàng thượng vẫn e ngại không đủ, muốn nhét những đại nho nổi tiếng khắp thiên hạ vào đó, cho đến khi Thái tử từ chối, lúc này mới thôi.
Đồng Quốc Duy không chắc sau này có biến số gì không, nhưng ít nhất trước mắt, Hoàng thượng tuyệt đối không cho phép vị trí trữ quân dao động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play