Thanh âm nàng ấy dần yếu đi trong tiếng mưa rơi tí tách, máu đã thấm đẫm y phục Khúc Du.
“Ta vốn chẳng nghĩ có thể sống sót trở về… Đệ đệ ta, đa tạ Chu đại nhân chiếu cố. Xin ngài… khi mai táng, hãy để tro cốt ta và chiếc đai lưng gấm này chôn cùng một nơi. Biện Đô phồn hoa như vậy, không cấm ra ngoài vào ban đêm, dọc theo Biện Hà là một dải hoa đăng rực rỡ. Hắn yêu nhất là nơi náo nhiệt… ta tất sẽ có cơ hội gặp lại hắn ở đó…”
Nữ tử trong lòng lặng yên, không còn hơi thở.
Thế mưa chợt lớn, hơi nước dâng mờ mịt. Giữa làn mưa dày, Khúc Du nghe thấy Chu Đàn khẽ nói:
“Yến Võ, nguyên danh Yến Họa, tự Kiều Nhu. Lẽ ra nên lớn lên dưới cánh tay phụ mẫu, nàng thiên tư hơn người, lại có chí khí. Nếu thuận mệnh, có lẽ đã trở thành một nữ tướng quân…”
Khúc Du nhẹ vuốt mí mắt còn ấm của Yến Võ, Chu Đàn cúi người ôm thi thể nàng, cùng Khúc Du đi sâu vào trong rừng. Đường núi nhất thời không thể xuống, hai người phải tìm nơi tạm trú qua cơn mưa.
Khúc Du khẽ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play